Đáy mắt Phong Thư Lan xẹt qua vẻ vô cùng bi thương, cô ta nhắm mắt lại, nói: “Cảm ơn ý tốt của mọi người, cứ đưa chúng tôi về quê là được.”
Sau khi trở về, cô ta sẽ tự tay đưa em trai em gái rời đi. Cùng với cô ta, sạch sẽ không dấu vết biến mất khỏi nơi này.
Mọi người cầm lấy giá nến, vẻ mặt cô gái đau lòng đồng thời cũng không biết nên nói cái gì.
Mọi người không thể trả lời được, từ trong mắt đều lộ rõ sự bất đắc dĩ.
Đạo trưởng Ngô đứng bên cạnh cũng không đành lòng, thở dài, nói: “Muốn khôi phục lại cho bọn họ cũng không phải không thể, chỉ cần thêm chút thời gian. Trở về tôi sẽ đưa bọn họ đến chùa Đại Bi, đưa bọn họ cho trụ trì để bọn họ nhận được sự giáo hóa từ hương khói của Phật pháp, sau trăm năm, có lẽ sẽ rửa sạch oán khí, trở về thân mình, đến lúc đó, nói không chừng có thể đi về con đường luân hồi lần nữa.”
Phương pháp này chưa chắc đã được, ông ấy cũng không biết.
Số mệnh của người nhà họ Phong thật đáng thương, có thể giúp được thì giúp, cho dù cuối cùng có thất bại thì tốt xấu gì cũng đã an ủi cô gái nhà họ Phong này một chút, cho dù trở về cô ta có biến thành mây khói thì ít nhất cũng có thể yên tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play