Mục Đồng Quang tức giận.
Ông ấy thực sự không ngờ rằng nhà họ Cổ hưng thịnh suốt mấy trăm năm, lại có thể suy tàn thành ra như thế này chỉ trong vỏn vẹn một trăm năm... Là ai, là ai độc ác đến vậy, muốn khiến nhà họ Cổ tuyệt hậu!
Tên trộm đó đừng để ông ấy tìm thấy được, nếu không nhất định ông ấy sẽ lột da, rút gân người đó, băm vằm ra thành trăm mảnh... khiến tên đó đời đời kiếp kiếp không được đầu thai.
“Này này, bình tĩnh, đừng tiếp tục làm lạnh nữa, cây cối trong sân đều đã bị hơi lạnh do ngươi tạo ra làm héo hết rồi.” Tiểu Hắc thấy Mục Đồng Quang không ổn định, dường như lại có dấu hiệu nổi giận, liền nhanh chóng gọi ông ấy lại.
Mục Đồng Quang cúi đầu: “Chuyện lời nguyền máu ngươi không được nói với cô gái bên trong, mọi việc đều do ta lo liệu…”
Tiểu Hắc: “Ngươi có manh mối gì không?”
Mục Đồng Quang: “Tạm thời chưa, nhưng... lúc ta tỉnh lại, trên cơ thể đã cứng của ta vẫn còn vết tích thuật pháp, thuật đó khá giống với thuật luyện thi trong thuật Chúc Từ.”
Râu của Tiểu Hắc khẽ rung: “Ngươi nghi ngờ vài gia tộc Chúc Từ khác sao?”
Mục Đồng Quang: “Không phải là không thể.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play