Cổ Sơ Tình hoàn toàn không nghĩ việc đem quan tài ra ngoài sẽ gây ra sự cố bất ngờ gì. Họ xuống mộ, hành động nhanh chóng, từ lúc xuống đến giờ chỉ mới qua một tiếng.
Bên ngoài trời đang nắng to, mang quan tài ra ngoài, chưa chắc cần mở nắp, có khi những xác chết bị khóa trong quan tài còn bị thiêu cháy thành nước dưới sức nóng của ánh mặt trời.
Thấy Cổ Sơ Tình nói giọng tự tin, không chút lo lắng, Trần Dịch nghĩ ngợi một lúc rồi xoay người đi về phía cửa mộ.
Sau khi họ xuống mộ, giáo sư Trương lo bên trong có thứ gì phát cuồng chạy ra ngoài nên đã hạ cửa mộ xuống, chỉ để lại một khe nhỏ để thông gió.
Trần Dịch bước đến gần cửa mộ, tiện tay nhặt một thứ gì đó trên đất, nhét vào khe hở, rồi lớn tiếng nói: “Giáo sư Trương, mở cửa mộ đi.”
Giáo sư Trương nghe thấy giọng của Trần Dịch, gọi các công nhân khai quật ban nãy đến, nhanh chóng nạy mở cửa mộ một lần nữa.
Trần Dịch cúi người bò ra khỏi cửa mộ: “Mở hết cửa ra, sư phụ Cổ cần mang đồ ra ngoài.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play