Nhan Quế Phân nhìn Quy Hồng Anh, sợ đến mức vừa đứng lên vừa lùi lại, khuôn mặt in hằn dấu tay trắng bệch, con mắt hiện ra vẻ hoảng sợ.
Bà ta đương nhiên nhớ rõ Quy Hồng Anh, mặc dù đã qua hai mươi năm, Quy Hồng Anh hiện tại đã không còn là Quy Hồng Anh trẻ trung năm đó, nhưng bà ta liếc mắt vẫn nhận ra được.
"Chị cả."
Nhan Quế Phân lẩm bẩm.
Đếm tuyết lớn năm đó, chính người chị cả này đã ôm đứa trẻ đến.
Lúc đó Quy Hồng Anh vẫn chưa ở nông trường, Hùng Tràng Trường cũng không phải người đứng đầu nông trường, cho nên đến bây giờ bà ta vẫn chưa biết thân phận của Quy Hồng Anh, càng không biết bà ấy chính là người Hùng Tràng Trường yêu.
Bà ta chỉ nhớ rõ khi ấy bà ta vất vả lắm mới mang thai một đứa trẻ, bà ta đã rất mong đợi nó, bởi vì bà ta và Thẩm Vinh Tổ chỉ là vợ chồng hờ, Thẩm Vinh Tổ và vợ trước của ông ta là thanh mai trúc mã, kết hôn với bà ta chỉ để bà ta chăm sóc cho những đứa con với vợ trước, mẹ kế thì có thể dễ dàng làm những việc đó sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT