Đi theo Triệu Lan Trân vào phòng hội nghị, hai người lần đầu tiên trực tiếp nhìn nhau như thế này.
Triệu Lan Trân lẩm bẩm: "Hoan Hoan."
Không giống như mọi người nghĩ hai mẹ con gặp nhau sẽ xúc động, hoặc là hai mắt đẫm lệ nhìn nhau, xuất hiện hình ảnh làm lòng người vừa đau xót vừa vui mừng.
Nhan Hoan vẫn rất bình thản.
Cô nở nụ cười với Triệu Lan Trân, nói: "Mợ à, Hùng Tràng Trường vừa nói rằng nhà họ Thẩm sau này không liên quan gì đến cháu, cháu cũng không vui khi thấy họ, người xấu thấy nhiều chướng mắt, cháu ra ngoài trước, mọi người có vấn đề gì cứ giải quyết cho tốt trước, còn lại sau này chúng ta nói tiếp."
Cô nói xong không nhìn ai nữa, đi thẳng đến bên cạnh Triệu Trành Tích, cười nói với anh: "Đi thôi, chuyện ở đây đã giải quyết xong rồi. Chẳng phải lúc trước anh bảo với em là anh đã lấy được chìa khóa sân rồi sao? Chúng ta cùng đi xem sân đi, chiều nay em xin nghỉ phép."
Triệu Thành Tích cúi đầu nhìn cô, im lặng hai giây rồi nói: "Được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT