Mở cửa ra thì nhìn thấy vợ của Lục Già Nguyên với vẻ mặt kinh hoàng và Lục Tuyết Đông mặt đầy nước mắt đang đứng ở cửa.
Vợ của Lục Già Nguyên môi run run nhìn Nhan Hoan, giống như muốn giải thích với cô, vành mắt đỏ hoe lẩm bẩm nói với Nhan Hoa: "Nhan, cô Nhan, chuyện không phải như thế đâu, Già Nguyên ông ấy là thật lòng với cô giáo Triệu."
Trong ánh mắt đầy vẻ van xin, hình dáng ấy khiến người ta chua xót mềm lòng.
Ánh mắt của Lục Tuyết Đông bên cạnh nhìn Nhan Hoàn càng đầy đau lòng, và dễ bị tổn thương,
Nhưng Nhan Hoan lại là một người có lòng dạ sắt đá.
Cô cũng không muốn nói bất cứ điều gì với họ, mời họ tránh ra, sau đó rời đi mà không nhìn họ thêm lần nào nữa.
Trước khi lên xe rời khỏi công xã Hạ Thủy này, Nhan Hoan bỗng nhiên quay đầu lại nhìn Nhan Vệ An nói: "Anh Vệ An, có phải vừa rồi anh cảm thấy em rất tàn nhẫn hay không, nhất là trước chuyện hồi ký đó, em đột nhiên làm khó Lục Già Nguyên, có phải rất hùng hổ dọa người không? Thậm chí là ỷ thế bắt nạt người khác giống như Lục Già Nguyên nói?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT