Nhan Hoan còn nói chưa đủ, cô nói tiếp: "Nhưng, cho dù ông có thật sự thông đồng với người nhà họ Kiều hay không, thì trên thực tế ông đã vì sự ích kỷ của mình mà trở thành đồng lõa. Ở trên núi lâu như vậy, lẽ nào ông không nhìn ra được gia đình nhà họ Viên là bị người ta sai khiến giám sát mẹ tôi sao? Ông chỉ trơ mắt ra nhìn, biết rõ tình huống mẹ tôi nguy hiểm đáng sợ thế nào. Lúc đó cũng không phải thật sự không đưa tin ra ngoài được, Quy Anh Hồng không phải là bạn của các người sao? Các người đã có thể tìm được bà ấy, ngay cả một người sống sờ sờ như tôi cũng có thể đưa ra ngoài ngay trong đêm, thì mười tháng mẹ tôi mang tháng lẽ nào không thể thông báo một chút tin tức nào cho ba tôi? Chưa kể Triệu Lan Trân ở nông trường, hoàn toàn không nằm trong sự kiểm soát của nhà họ Kiều. Chỉ là các người không muốn, các người thà nhìn mẹ tôi chết cũng không muốn bà ấy sống cùng với ba tôi!"
Lục Già Nguyên nắm chặt bàn tay đang run rẩy, suýt nữa đã lớn tiếng thốt ra chữ "Phải".
May mà ông ngoại Triệu và bác cả Triệu đứng ở một bên, chút lý trí cuối cùng và nỗi sợ hãi ẩn giấu trong lòng đã ngăn ông ta lại.
"Nhưng mà ông cho rằng ông là ai hả?"
Nhan Hoan lạnh lùng nói,"Ông là gì của ba mẹ tôi? Bạn ư, có một người bạn như ông quả thực là họ đã xui xẻo tám đời, ông là vì sự ích kỷ của chính bản thân ông, che giấu ba tôi, là hung thủ dùng dao mềm từng bước từng bước ép mẹ tôi đến chết mà thôi!"
Cho nên, sau này xin ông đừng lấy thân phận là người bạn thích mẹ tôi gì đó, hay tự cho mình là người bạn từng chăm sóc mẹ tôi ra sao! Sau này hãy câm miệng ông lại, còn có,"
Cô quay đầu lại, lúc này không biết Triệu Thành Tích rời đi khi nào rồi lại xuất hiện khi nào đưa cho cô một xấp giấy bản thảo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT