Cô cẩn thận suy nghĩ, dường như những chuyện đã xảy ra không giống với chuyện trong tiểu thuyết.
Từ lúc cô xuyên vào quyển sách này, đến bây giờ An Tư Nhã từ chối đóng phim, tất cả đang đi ngược lại.
Chuyện gì thế này?
Lúc này An Tư Nhã lớn tiếng hỏi cô, kéo suy nghĩ của cô về đây.
Sắc mặt An Tư Nhã khó coi, An Tư Nhã hỏi: “Tôi đang nói chuyện với cô đấy, cô không nghe hả?”
Quý Minh Noãn sửng sốt, khó hiểu nhìn An Tư Nhã, nói: “Cô nói gì?”
An Tư Nhã khoanh tay, đánh giá Quý Minh Noãn từ trên xuống dưới, cười nói: “Tôi nó cô rất hợp làm nữ chính bộ phim của đạo diễn Quách.”
Người đại diện của An Tư Nhã nghe vậy lập tức quát: “Tư Nhã!”
An Tư Nhã biết người đại diện từng bàn chuyện này mấy lần với Quách Chấn Xuyên, nghĩ đến tình hình thê thảm của bộ phim này trong kiếp trước, quả thật muốn đấm chết người đại diện!
Còn nói người đại diện hàng đầu, chẳng thể nhận ra nguy hiểm trước mắt.
Nếu Quý Minh Noãn muốn đóng bộ phim này, cứ để Quý Minh Noãn đóng đi.
An Tư Nhã muốn Quý Minh Noãn nếm thử cực khổ kiếp trước cô ta đã trải qua!
Khi Quách Chấn Xuyên nghe An Tư Nhã nói lời này, rõ ràng thở phào, phụ họa: “Tôi cũng cảm thấy cô bé này không tồi.”
An Tư Nhã nhìn mọi người đồng ý, rời khỏi công ty điện ảnh.
An Tư Nhã ngồi vào Maserati, gọi điện thoại cho người kia, tỏ vẻ phiền muộn, hỏi người ở đầu dây bên kia: “Có phải Lục Ngôn Thâm chưa chết?”
Người bên kia nhẹ nhàng nói: “Nghe người nhà họ Lục nói mấy hôm trước Lục Ngôn Thâm đã về công ty.”
An Tư Nhã suy sụp dựa vào chiếc ghế, “Gì?”
Không phải chứ! Kiếp trước, lúc này Lục Ngôn Thâm đã chết rồi, tuy lúc ấy nhà họ Lục không công bố tin tức này, nhưng sau đó giấy không gói được lửa, tin tức vẫn bị lộ ra ngoài.
Đúng là trong khoảng thời gian này, không sai.
Chẳng lẽ cô nhớ lầm?
Cô tức giận thở một hơi, “Biết rồi.” Cô cúp điện thoại.
Người đại diện An Tư Nhã bất mãn nói: “Tư Nhã, sao em lại từ chối đạo diễn Quách? Em biết có bao nhiêu người muốn nhân vật này không? Em còn đề cử một nghệ sĩ nhỏ nhoi tuyến 18?”
Nếu cô ta không biết tính nóng nảy của An Tư Nhã, còn muốn hỏi một câu: có phải cô ngốc không?
An Tư Nhã trợn mắt, không muốn giải thích nhiều, “Tôi có tính toán của mình, không phải gần đây đạo diễn Lý đang chuẩn bị quay một bộ phim thanh xuân hả? Chị hỏi thăm thử xem, nói tôi có thời gian.”
Kiếp trước, bộ phim thần tượng thanh xuân đó làm Quý Minh Noãn nổi tiếng, nam nữ chính ngày nào cũng chiếm hot search, còn duy trì nhiệt độ rất lâu, trở thành thần tượng mới, rất được hoan nghênh.
Lần này, cô muốn nhanh chân đi đăng ký bộ phim đó.
Người đại diện khó xử, “Hình tượng bộ phim kia không hợp với hình tượng của em lắm, em có muốn suy xét đổi phim khác không? Tôi xem……”
An Tư Nhã thay đổi nét mặt, “Tôi bảo chị làm thì làm đi, đừng nói nhảm nhiều vậy! Mau liên hệ giúp tôi đi, nếu không bàn bạc được thì tìm Mục Hàn giúp đỡ.”
Người đại diện thở dài: “Được.”
An Tư Nhã nhìn cô ấy, lại hỏi: “Lần trước tôi kêu chị điều tra ‘Kính Trời’, đã tra ra ai mua nó chưa?”
Người đại diện lắc đầu: “Nghe nói là một người tên ‘quỷ nghèo’ mua rồi.”
Thông tin khách hàng được bảo mật, có thể tra được nick name đã xem như lợi hại.
An Tư Nhã nhíu mày, ai lại dùng cái tên kỳ lạ vậy chứ?
Tâm thần à?
Thôi vậy, dù là ai có được nó cũng không quan trọng, không phải Quý Minh Noãn là được!
*
Bên này, Quý Minh Noãn bất ngờ nhận vai nữ chính thì thấy nặng nề, công việc ký hợp đồng kế tiếp đều là người đại diện của cô và trợ lý Quách Chấn Xuyên bàn bạc với nhau, đến chạng vạng mới xong.
Quách Chấn Xuyên bận xong phải về đoàn phim, không có thời gian ăn cơm với Quý Minh Noãn.
Tâm tình của Quách Chấn Xuyên thoạt nhìn rất tốt, “Tiểu Quý, lần sau hẹn nhau ăn cơm nhé.”
Lý Hồng bàn chuyện hợp tác xong, gấp gáp gọi điện thoại cho phó giám đốc Lý Nhu của công ty.
Lý Hồng vui vẻ từ đáy lòng thay cho Quý Minh Noãn, nhưng lại lo lắng hỏi: “Chị Nhu, chị xem Minh Noãn lấy được vai chính của đạo diễn Quách rồi, có thể hủy tiệc của Trương công tử không?”
Trong khoảng thời gian này, nhãn hàng trang sức ngày nào cũng gọi điện thoại cho công ty để hối Quý Minh Noãn nhanh chóng trả tiền bồi thường, nếu không có tiền, Quý Minh Noãn chỉ có thể ngồi tù.
Lý Nhu là đối tác của nhãn hàng, tất nhiên không muốn tốn nhiều tiền vì Quý Minh Noãn, đã ngầm sắp xếp một bữa tiệc vào đêm nay.
Cô ta vốn không nghĩ tới Quý Minh Noãn nhận được vai nữ chính của đạo diễn Quách, cho dù là nữ phụ, cô ta cũng chưa nghĩ tới.
Cô ta vốn tính toán để Quý Minh Noãn quen biết nhà sản xuất phó đạo diễn gì đó, xem có thể nhận được vai nữ ba nữ bốn không, ai biết Quý Minh Noãn có bản lĩnh, trực tiếp vớt được vai nữ chính.
Lý Nhu khịt mũi coi thường: “Đúng là đã lấy được vai chính, nhưng Quý Minh Noãn nhất thời không thể có 800 vạn tệ. Trương công tử hào phóng, sau này sẽ không bạc đãi cô ta.”
Quý Minh Noãn không có 800 vạn, rất nhiều người có thể trả tiền giúp cô, chỉ xem cô có đồng ý không thôi.
Đương nhiên, Quý Minh Noãn không đồng ý cũng phải đồng ý.
Lý Nhu đã nhìn quen mấy hoa sen trắng ban đầu thanh cao, một khi đã đi đường tắt, hưởng danh lợi dễ như trở bàn tay, sẽ biết chỗ tốt của việc trèo cao.
Lý Hồng thoáng nhìn Quý Minh Noãn, lại uyển chuyển nói với Lý Nhu: “Quý Minh Noãn này bướng bỉnh như một con trâu vậy, tới nơi cũng không biết có làm hỏng chuyện tốt của Trương công tử không.”
Quan trọng là đến bây giờ cô ấy còn chưa nói với Quý Minh Noãn bữa tiệc của Trương công tử, đúng là phiền thật đấy, vốn là một ngày vui vẻ, thủ đoạn cứng rắn của Lý Nhu làm cô ấy thấy ghê tởm.
Lý Nhu nói: “Trương Diệu thích thuần hóa mèo hoang nhất, Quý Minh Noãn hợp đấy!”
Trước đó Lý Nhu đã dặn dò Lý Hồng, khoảng thời gian này cố ý sắp xếp mấy công việc vừa cực vừa ít tiền cho Quý Minh Noãn, hy vọng tạo áp lực cho Quý Minh Noãn, để Quý Minh Noãn suy nghĩ thông suốt, chỉ cần có thể qua lại với Trương công tử vài lần, vấn đề gì cũng có thể được giải quyết.
*
Lý Hồng rời khỏi công ty điện ảnh, dẫn Quý Minh Noãn đến một khách sạn tư nhân gần tòa nhà đó.
“Chị Hồng, không cần ăn món đắt vậy đâu, chúng mình ra ngoài ăn Haidilao chúc mừng là được.” Quý Minh Noãn biết hôm nay Lý Hồng rất vui, nhưng khách sạn tư nhân này……
Thoạt nhìn không phải chỗ họ nên tới.
Lý Hồng tránh nặng tìm nhẹ, nói: “Chị có mấy người bạn trong trong giới giải trí, mọi người ăn một bữa chung với nhau để làm quen ấy mà.”
Quý Minh Noãn tưởng rằng Lý Hồng thật sự chúc mừng cho cô, ai biết đẩy cửa phòng, nhìn thấy mấy nam và hai nữ ngồi chung với nhau, nam hít mây nhả khói, nữ châm trà dâng nước.
Rất ái muội.
Lý Hồng vừa đẩy Quý Minh Noãn vừa nói: “Trương công tử, ngại quá, Minh Noãn có chút việc nên đến trễ, xin lỗi nhé.”
Lý Hồng nhìn lướt qua, nhìn thấy Mục Hàn ngồi trong góc, người mà hắt xì thôi cũng có thể làm giới giải trí rung chuyển.
So với Trương công tử, nếu có thể dụ dỗ Mục Hàn, đó mới là chân chính hô mưa gọi gió, đi ngang trong giới giải trí cũng được!
Nhưng……
Chưa chắc Quý Minh Noãn đồng ý.
“Tới đây, Minh Noãn, làm quen một chút nào, đây là Trương công tử của Tập đoàn Ngải Cách.” Lý Hồng kéo Quý Minh Noãn, nhìn người đàn ông đang hút thuốc rồi giới thiệu với cô.
Mục Hàn nghe Lý Hồng giới thiệu, ngẩng đầu nhìn cô gái để mặt mộc.
Thật ra người tới bữa tiệc của Trương Diệu không ít, nhưng người không trang điểm như cô đúng là người đầu tiên.
Nhưng gương mặt sạch sẽ như vậy lại làm Mục Hàn thầm nhớ kỹ.
Đôi mắt cô trong trẻo và sạch sẽ, là thứ Mục Hàn chưa bao giờ thấy.
Đôi mắt sắc bén của anh ta chợt gặp đôi mắt sáng ngời của Quý Minh Noãn, anh ta như rơi vào vũ trụ đầy sao.