Sau bữa trưa, cơn mưa mới ngớt đi được một chút, Vân Thanh Sam và Vân Thanh Tùng dẫn Khê Bảo đi đến thôn Nam Thủy.
Mấy ngày nay trời cứ mưa tầm tã, đường đi gồ ghề lồi lõm, anh em Vân Thanh Tùng che dù, cả hai thay phiên nhau bế Khê Bảo.
Tuy rằng thôn Tường Vân và thôn Nam Thủy cách thị trấn không quá xa, nhưng hai thôn lại nằm ngược hướng với nhau, đoán chừng cách nhau cỡ ba cây số.
Chờ đến khi bọn họ tới thôn Nam Thủy thì đã là hai, ba giờ chiều.
Muốn vào thôn Nam Thủy thì phải đi qua cầu Thất Tinh, nhưng lúc này cầu Thất Tinh chỉ rộng cỡ một mét và không có lan can bảo vệ đã bị dòng nước đỏ ngầu bao phủ.
Hiển nhiên ba cậu cháu không thể qua bên kia bờ được, Vân Thanh Tùng đứng bên bờ này nhíu mày: “Sao nước ở đây lên nhanh quá vậy!”
“Ừm, địa thế ở đây thấp, cộng thêm con suối cạn này bình thường không có nước nên người dân hay trồng trọt ở đây, lòng suối càng ngày càng hẹp, hơn nữa đê ở đây không cao, nếu như bình thường thì không sao, chỉ lo mấy ngày tới mưa liên tục không ngớt, nước dâng quá nhanh thôi.” Vân Thanh Sam nhìn thoáng qua dòng nước đục ngầu chảy cuồn cuộn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play