Khê Bảo nhắm nghiền mắt, cơ thể nhỏ bé run lẩy bẩy trong lòng Vân Thanh Sam, khuôn mặt trắng bệch, cả người túa đầy mồ hôi lạnh.
Vân Thanh Sam nhẹ nhàng vuốt lưng cô bé, một lúc sau Khê Bảo mới bình tĩnh lại.
“Cậu ơi, mưa lớn lắm, Khê Bảo lạnh…” Nhìn cô bé có vẻ hơi mệt mỏi, khuôn mặt nhỏ vẫn còn nhợt nhạt, cả người ủ rũ, chỉ một lúc sau đã rúc vào người Vân Thanh Sam ngủ thiếp đi.
Vân Thanh Sam ngẩng đầu nhìn trời, sắc trời u ám, nhưng mà đâu có mưa?
Anh ấy thoáng thấy lo lắng, chẳng lẽ, Khê Bảo lại “thấy” cái gì nữa rồi?
Trước kia anh ấy chưa từng thấy biểu hiện của Khê Bảo mỗi khi thấy trước được gì đó, giờ phút này thấy bộ dạng mệt mỏi của cô bé, anh ấy đau xót không thôi, chẳng còn tâm trí đâu nghĩ sâu về chuyện Khê Bảo nhìn thấy trước tương lai nữa.
Ban đầu anh ấy định sẽ dắt Khê Bảo đi bộ về thôn, nhưng nhìn tình hình Khê Bảo lúc này, anh ấy đâu dám để cô bé đi bộ nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT