Cố Vệ Gia bật dậy, vẻ mặt rất nghiêm túc, nói: “Cảnh Nghiên, phiền cháu trông nom Khê Bảo giúp chú.”
Có lẽ Kỷ Hách đã tin tưởng Khê Bảo, nếu không thì sẽ không đưa Khê Bảo và Kỷ Cảnh Nghiên đến Mật Thành, nhưng có lẽ bây giờ anh ta vẫn chưa ra sự cấp bách và tính nghiêm trọng của những gì Khê Bảo nhìn thấy.
Cố Vệ Gia đoán không sai, lúc này Kỷ Hách đang gọi điện thoại liên lạc với vị quốc sư kia, anh ta cần phải xác minh lại.
Thực ra, trong lòng anh ta đã hơi tin tưởng Cố Nam Khê, bởi vì cách nơi cô bé kêu dừng xe không xa, trong khoảng vài trăm mét, họ có xây dựng một căn cứ nghiên cứu ngầm, những tài liệu quý giá mà ông Thai mang về được bảo quản ở đó.
“...Ngài nói gì, ngài muốn gặp cô bé?”
Kỷ Hách im lặng, anh ta nghe thấy trong giọng nói trước nay luôn vững chãi như núi của vị đại sư ấy pha chút gấp gáp.
“Tôi... Phải hỏi ý kiến của cô bé trước đã.” Kỷ Hách cúp điện thoại, lòng nặng trĩu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT