Nghe thấy tiếng còi xe ngoài cửa, Tiển Ngọc Đình tò mò chạy ra.
Tần Ngữ Quân xuống xe trước, dù mùa đông mặc dày nhưng dáng người cô vẫn mảnh mai thon thả, ánh mắt Tiển Ngọc Đình dừng trên chiếc áo phao dáng dài màu tím nhạt của Tần Ngữ Quân, không thể rời mắt được.
Lúc này, Tần Ngữ Trạm cũng đỗ xe xong, anh ấy mở cửa sau, bế Khê Bảo ra.
Khê Bảo hơi xấu hổ nói: "Cậu ơi, cháu tự đi được mà, không cần bế đâu ạ."
"Nhưng cậu muốn bế mà." Giọng Tần Ngữ Trạm hơi trầm, nghe rất có từ tính: “Tuyết trong sân chưa dọn hết đâu, mặt đất hơi trơn, hôm nay Khê Bảo mặc đẹp thế này mà ngã một cái thì không xinh nữa đâu."
Ai mà chẳng thích giọng nói hay, Khê Bảo rất thích nghe cậu Hai nói chuyện.
Hai năm nay Khê Bảo ở Đồng Thành, thường xuyên gọi điện thoại cho ông bà ngoại, nhưng cậu Tần thì năm nào cũng đến Đồng Thành vài lần, có lẽ Khê Bảo có duyên với loại sinh vật gọi là "cậu" này, bất kể là cậu Vân hay cậu Tần đều đối xử với cô bé cực tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT