Triệu Thân Minh không để Vân Tố Thanh đợi quá lâu.
Vào ngày 28 tháng Chạp, anh ấy sắp xếp xong tất cả công việc cuối năm, rồi vội vã đến thủ đô.
Hôm đó vừa hay Tần Ngữ Quân đưa Khê Bảo về nhà ăn cơm với ông bà nội, tiện thể dẫn cả Khang Bảo đi cùng.
Khang Bảo là một đứa trẻ không biết sợ người lạ, lại còn rất quấn quýt Khê Bảo. Mấy tháng không gặp mà không thấy xa lạ, tiếng đầu tiên cậu bé gọi không phải cha cũng chẳng phải mẹ, mà là "chi chi"…
Thôi được rồi, dù hai chữ “chị chị” cậu bé nói không chuẩn lắm, nhưng vẫn khiến Khê Bảo vui mừng khôn xiết.
Nhìn Tần Ngữ Quân "chu đáo" như vậy, Vân Tố Thanh bỗng thấy hơi bực mình, níu chặt tay cô không buông: "Cậu không sợ mình bị Thân Minh bắt nạt à?"
Tần Ngữ Quân chớp mắt, nhìn Triệu Thân Minh đang đứng trông ngóng trước cửa, ghé vào tai Vân Tố Thanh nói khẽ một câu: “Còn chưa biết ai bắt nạt ai đâu, mình thấy lần này anh ấy chân thành dữ lắm. Vợ con vừa đi, hiệu suất làm việc của anh ấy tăng vùn vụt, trước đây bộ phận của anh ấy có năm nào mà không làm đến tận đêm giao thừa mới được nghỉ đâu. Cậu nhìn đôi mắt thâm quầng kia kìa, ôi chao, không biết mấy ngày không ngủ rồi, cậu không xót à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT