Gần đây Nhóc Lớn luôn canh cửa đợi Khê Bảo về, hôm nay có một trận tuyết nhỏ, lại còn có gió lạnh, nhiệt độ hạ xuống rất nhanh.
Nhóc Lớn chờ đúng giờ lại đi ra cửa cổng ngồi canh, cô giúp việc nhà họ Tần đã quen với cảnh này, nhưng trong lòng vẫn tấm tắc bảo lạ.
Cô ấy chưa từng thấy con hổ nào thông minh như vậy.
Tuy nhiên, cô ấy vẫn không dám lại gần con hổ này, thấy trên trời lại bắt đầu đổ tuyết, Nhóc Lớn đi tới đi lui trong sân, chẳng mấy chốc trên người đã phủ đầy tuyết, cô ấy thấy không đành lòng.
Cô ấy đứng dưới mái hiên cánh con hổ khoảng mười mấy, hai mươi mét gọi: “Nhóc Lớn, hôm nay tuyết rơi rồi, mày đừng ra đợi sớm thế, tao lấy cho mày chút đồ ăn, một lúc nữa rồi ra đợi sau chịu không?”
Gọi xong cô ấy bỗng thấy buồn cười, mình sao lại dỗ dành con hổ như dỗ dành trẻ nít vậy.
Nhóc Lớn liếc nhìn cô ấy, rồi lắc đầu hổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play