Từ khi nhận được đơn đặt hàng, Sở Văn Tịnh bắt đầu lo lắng.
Gọi điện thoại hỏi Liên Văn Tuấn, ông ta trả lời: “Sườn xám này công nghệ phức tạp, giá lại cao, không phải người dân nào ở Cảng Thành cũng mua nổi. Hơn nữa, giới thượng lưu ở Cảng Thành đều mặc đồ đặt may riêng, người ta cần sự độc đáo, tôi đặt của cô một trăm chiếc đã là lỗ rồi.”
Cảng Thành khác với nội địa, bây giờ nội địa chưa phát triển, người ta thích mặc theo xu hướng, còn ở Cảng Thành, không nói đến các quý phu nhân, ngay cả minh tinh cũng muốn mình sẽ sở hữu những bộ đồ độc nhất vô nhị.
Liên Văn Tuấn nói cũng không sai.
Nhưng đó không phải điều Sở Văn Tịnh muốn, lô hàng cô ta tích trữ trong kho đều may từ chất liệu vải thượng hạng, giá vốn của sản phẩm không hề rẻ, Liên Văn Tuấn không lấy, đến lúc đó cô ta bán cho ai?
Trong lúc Sở Văn Tịnh đau đầu vì đống hàng tồn kho, Sở Mỹ Phượng thấy Liên Văn Tuấn rời khỏi thủ đô thì cũng cũng lặng lẽ chuồn êm.
Tần Ngữ Quân vừa về đến nhà đã thấy Cố Vệ Gia đang ở nhà chơi với Khê Bảo và Nhóc Lớn ngoài sân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play