Một buổi sáng nọ, Khê Bảo xách theo thùng nước nhỏ và cái gáo bầu lẽo đẽo theo sau bốn anh em nhà họ Vân đi tưới nước cho từng gốc cây.
Sau khi tưới nước và bón phân cho những cây non xong, Khê Bảo chống tay lên hông, đứng trên sườn dốc nhỏ, la lớn: "Cây nhỏ ơi cây nhỏ, các bạn phải lớn lên thật nhanh nhé, Khê Bảo thèm ăn lắm rồi!"
"Gào!"
Tiếng gầm vang lên như đáp lời cô bé, âm thanh trầm và dày hơn mọi khi, nhưng Khê Bảo vẫn lập tức nhận ra đó là tiếng của Nhóc Lớn.
Cô bé quay người lại, rồi thấy một cơ thể to lớn có bộ lông vàng óng cùng những vằn đen đang lao nhanh về phía mình.
"Nhóc Lớn, tao về rồi đây!" Đôi mắt Khê Bảo sáng long lanh nhìn con hổ đã lớn hơn nhiều, được gặp lại bạn tốt, cô bé vui vẻ lắm.
Nhóc Lớn thường chạy đến nhà họ Vân chơi, nhưng đã lâu nó không gặp lại Khê Bảo, cũng thấy hơi trống vắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play