Tuy là Vân Thanh Sam đã đoán được món đồ trang sức này không rẻ, nhưng khoảnh khắc nhận được tiền, anh ấy vẫn có cảm giác say sẩm, không nén được mừng như điên.
Đây là một nghìn không trăm năm mươi tệ đó!
Anh ấy cố làm bản thân bình tĩnh lại, cất kỹ tiền, rồi dắt Khê Bảo quay lại bệnh viện huyện.
Vân Thanh Sam nhét hai trăm đồng vào trong tay Vân Thanh Bách: “Anh cầm lấy số tiền này đi, lo chữa bệnh cho Tiểu Thần, với lại em có nói bác sĩ đổi phòng cho Tiểu Thần rồi, phòng đơn.”
Hôm nay anh ấy với Khê Bảo chắc chắn không về thị trấn được rồi, trên người cầm theo không ít tiền, nếu dẫn Khê Bảo đến nhà khách nghỉ ngơi cũng không an toàn, vì thế tối nay hai cậu cháu bèn ở lại bệnh viện chơi cùng Tiểu Thần, chỗ này đông người, anh ấy cũng yên tâm hơn.
Lâm Trân líu lưỡi, hạ giọng hỏi: “Chú Ba này, em lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?”
“Chị dâu à, tạm thời cứ đổi phòng cho Tiểu Thần đã rồi nói.” Ở đây đông người phức tạp.
Lâm Trân với Vân Thanh Bách vội vàng chuyển Vân Dịch Thần tới phòng bệnh mới, Vân Thanh Sam đóng kín cửa, lúc này mới nhỏ giọng kể cho bọn họ: “Chỗ tiền này là do bán một món trang sức vàng do Khê Bảo nhặt được mà có, Khê Bảo đúng là bé ngoan, con bé thương anh Bốn.”
“Bé ngoan, đúng là bé ngoan mà.” Hốc mắt Lâm Trân đỏ hoe.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play