Trong một gian phòng trà tao nhã, Tần Ngữ Miên im lặng ngồi chờ một lúc rồi mới thấy Sở Mỹ Phượng mặc một chiếc váy dài màu đen thanh lịch, tà váy tung bay theo từng bước chân uyển chuyển đi về phía này.
“Lisa, bên này.” Tần Ngữ Miên gọi. Cô ta và Sở Mỹ Phượng quen nhau từ khi còn ở nước ngoài, “Lisa” chính là tên tiếng Anh của Sở Mỹ Phượng.
Thời này người đi du học rất thích tự đặt cho mình một cái tên tiếng Anh, nghe rất hợp thời.
Sở Mỹ Phượng vừa thấy bạn cũ thì tươi cười rạng rỡ: “Louann, đã lâu không gặp. Nghe nói cô về nước cũng hơn nửa năm rồi, thế nào, đã quen chưa?”
“Cũng ổn, với lại cũng như xưa thôi.” Trông nét mặt Tần Ngữ Miên không hào hứng lắm.
“Sao vậy? Ai chọc cho cô chủ nhà họ Tần không vui thế?”
Tần Ngữ Miên khẽ “hừ” một tiếng: “Còn chẳng phải là con nhỏ em họ của tôi sao, cô không biết nó ngạo mạn đến mức nào đâu. Mới tìm lại được đứa con gái thất lạc nhiều năm thôi, chậc, chỉ là con ranh con lớn lên ở nông thôn quê mùa, vậy mà cũng mặt dày mày dạn tổ chức tiệc ra mắt họ hàng!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT