“Ngày hôm nay là ngày lành tôi tổ chức tiệc nhận lại cháu gái thất lạc nhiều năm, nếu anh Hai có gì bất mãn với tôi, hôm khác anh em ta lại tâm sự.” Rồi ông ấy quay sang nhìn Tần Ngữ Miên: “Nếu A Miên còn không biết cháu ruột của mình là ai, thì khỏi cần ở lại đây chi cho khó chịu. A Nặc, tiễn khách.”
Tần Ngữ Nặc là chị gái của Tần Ngữ Quân, vừa nghe cha ra lệnh đuổi khách thì mừng thầm trong bụng. Cô ấy vội đứng dậy, mỉm cười nhìn Tần Ngữ Miên: “Mời về cho. Nhà chúng tôi không hoan nghênh em.”
“Em Ba, A Miên cũng đâu có cố ý. Em là người lớn, cần gì phải chấp nhặt với một đứa nhỏ…”
Ông cụ Tần cười nhạt, nhìn anh họ mình: “Nếu anh thấy bất mãn thì có thể rời khỏi đây ngay.”
Cha của Tần Ngữ Miên là Tần Trấn nghe ông Tần nói vậy, lập tức liếc qua Cố Vệ Gia rồi nín lặng.
Ngày trước Tần Mục Hoằng là người có tiền đồ nhất trong dòng họ, kinh doanh phất lên nhanh chóng, có rất nhiều tài sản ở thủ đô, nhưng đến lứa Tần Ngữ Trạm thì lại hơi kém một chút.
Ngược lại thì con trai của ông ta rất có năng khiếu kinh doanh, bây giờ đã dần có dấu hiệu vượt mặt nhà em Ba, vì thế Tần Trấn bắt đầu trở nên ngạo mạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT