Ông cụ Hoa nhìn ông ấy đầy ẩn ý.
“Học trò lọt vào mắt xanh của tôi đương nhiên là rất giỏi.” Đôi mắt ông cụ Hoa lấp lánh ý cười, vẫy tay gọi Khê Bảo đến bên cạnh mình, sau đó đi cùng Tề Tư Nguyên ra khỏi phòng bệnh.
Phòng bệnh lại trở nên yên ắng, Cố Viên Phi ra hiệu cho Chu Mẫn Thiện ra ngoài.
Ông ấy hơi nghiêng đầu sang một hướng, nhìn con hổ nhồi bông mà Khê Bảo đặt bên gối mình, dùng răng cắn cái huy hiệu hình con hổ trên đó, rồi giọng của Cố Vệ Gia bất ngờ vang lên trong căn phòng bệnh trống trải.
“Ông già, con biết chuyện của ông rồi, ông cứ yên tâm dưỡng bệnh đi, đừng có lo chuyện bao đồng nữa!”
Nghe tới đây, Cố Viên Phi không khỏi mắng thầm một câu: “Thằng ranh con, ra ngoài hai năm đủ lông đủ cánh rồi, còn dám lên mặt dạy dỗ cả cha mình!”
Miệng thì mắng, nhưng trong mắt ông ấy lại vô cùng vui vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT