Bình thường nếu muốn đi từ Đồng Thành lên tỉnh thì đi xe tiện hơn đi tàu nhiều, nhưng lần này ông Tề đi đến một bán đảo cho nên ngồi xe phải mất thêm vài tiếng nữa, tính ra đi tàu sẽ tiết kiệm được nhiều thời gian hơn.
Ông cụ Hoa nhìn Khê Bảo, nghiêm túc nói với ông cụ Tề: "Ông vẫn nên đi xe ô tô thì hơn, mùa này gió to sóng lớn, không an toàn."
"Không sao đâu, chỉ đi có hai, ba tiếng thôi mà." Ông cụ Tề không để bụng.
Ông cụ Hoa lập tức cau mày: "Ông Tề, trên vai ông gánh vác trách nhiệm nặng nề như vậy, phải có trách nhiệm với bản thân, với bệnh nhân của ông! Mấy chuyện này cẩn thận vẫn hơn!"
Ông cụ Tề thấy ông cụ Hoa nghiêm túc như vậy thì sửng sốt mất một lúc, sau đó khóe mắt ông ấy hơi ửng đỏ, vươn tay vỗ nhẹ lên vai ông cụ Hoa: "Ông nói đúng, tôi nghe ông."
Tính cái ông già Hoa Thịnh Anh này cộc cằn, nhưng làm gì cũng rất cẩn thận, mình còn kém xa lắm, Tề Tư Nguyên nghĩ thầm.
Và cũng nhờ sự cẩn thận này đã cứu ông Tề một mạng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play