Lúc Cố Vệ Gia mang thức ăn vào thì Tần Ngữ Quân đang dựa lên đầu giường say sưa đọc sách.
“Ăn cơm thôi.” Cố Vệ Gia đưa tay sờ trán cô: “Hình như không còn nóng nữa.”
Tần Ngữ Quân liếc anh một cái: “Hết sốt lâu rồi.” Sắc mặt tái nhợt là do cô dùng phấn dặm lên.
Cô và Cố Vệ Gia biết ngày nào Lâm Tiểu Yến cũng lảng vảng trước cổng khu nhà công vụ, hôm nay họ thấy cho cô ta chờ đủ rồi, nên mới cố tình tạo cơ hội cho cô ta bắt gặp rồi nài nỉ xin vào.
Nếu không để cô ta tận mắt thấy sự thay đổi của Hạo Hạo, sao có thể khiến cô ta sốt ruột cho được?
Trong phòng khách, Hạo Hạo cứ liên tục ngẩng đầu nhìn Lâm Tiểu Yến, nét mặt rất ấm ức.
Lâm Tiểu Yến vội vàng ăn hết chén cơm, sau đó liếc mắt nhìn về phòng của Cố Vệ Gia và Tần Ngữ Quân mấy lần, thấy anh không mở cửa, cô ta vội vàng dịch sát vào người Hạo Hạo, nhận lấy muỗng trong tay nó: “Nào, để vú đút cho con, ăn nhanh lên.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT