Tần Tâm Lan cũng gật đầu tán thành, cặp mẹ con này có thể coi như là cứu rỗi lẫn nhau.
“Ôi chao, mẹ già rồi mà chưa từng nghe chuyện nào ly kỳ như vậy, không biết cha mẹ đứa bé đó sao có thể nhẫn tâm như vậy! Phụ nữ thời đại mới có thể gánh vác nửa bầu trời, con gái thì sao, cho dù không cần thì sao lại ném đứa bé mới sinh xuống nước chứ!” Ném ven đường nói không chừng còn có người nhặt về nuôi.
Nghe thấy Tần Tâm Lan nói vậy, Tần Ngữ Quân phải cắn chặt môi mình mới có thể cố nén lại, không nói ra chân tướng.
Cố Vệ Gia nhẹ nhàng nắm tay cô, im lặng an ủi giúp Tần Ngữ Quân dần bình tĩnh lại.
“Mẹ, lần này con đến Đồng Thành, làm quen được Tố Thanh và Khê Bảo, quãng thời gian qua nhờ có Khê Bảo ở cùng con, cộng thêm chú chăm sóc điều trị, con cảm thấy bệnh mình sắp khỏi rồi. Khê Bảo rất hiểu chuyện, nhưng vận mệnh nhấp nhô, con bèn nghĩ nhận con bé làm con gái, mẹ cảm thấy thế nào?”
Tần Tâm Lan còn chưa kịp nói gì thì A Bộ đã mừng rỡ nói: “Em thấy được đó chị dâu! Sau này Khê Bảo phải gọi em là chú A Bộ! Em đã hứa với con bé và Đông Tử hè này đến thôn Tường Vân dạy võ cho hai đứa nó đấy.”
Tần Tâm Lan cười nói: “Con bé rất tốt, nếu con đã muốn nhận con bé làm con nuôi thì phải đối xử với con bé cho tốt, nó còn nhỏ, ngày lễ ngày tết nhớ phải mua quà cho con bé, để con bé biết các con cũng thương nó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play