Cô đứng ngoài một lúc lâu mới đi về phòng, đẩy cửa ra, Triệu Thân Minh ngồi trên mép giường, lúc này anh ấy đang cầm cuốn sách cô để ở đầu giường lên thảnh thơi đọc sách.
“Anh tưởng tối nay em sẽ đứng ngoài sân tới sáng chứ.” Khóe môi Triệu Thân Minh ngậm ý cười.
Vân Tố Thanh vỗ nhẹ khuôn mặt mình, cứ như làm vậy thì vệt đỏ trên mặt cô sẽ tan đi.
Thấy Triệu Thân Minh trêu chọc mình, cô giận dỗi liếc anh ấy một cái, sau đó bước lên tắt đèn, trước mắt lập tức tối sầm, bởi vì ngọn đèn để gần cửa cho nên cô chỉ có thể từ từ đưa tay lần mò đi vào trong giường.
Đột nhiên có một bàn tay to nắm lấy tay cô, kéo nhẹ, cô ngã nhào vào một cái ôm ấm áp, hơi thở vừa quen thuộc vừa xa lạ ập đến trước mặt làm đầu óc cô choáng váng.
Đôi mắt bắt đầu thích ứng với bóng tối trong phòng, cô hơi ngẩng đầu lên, đôi môi bị hơi thở mát lạnh bao trùm lấy.
Đầu óc Vân Tố Thanh lập tức trở nên trống rỗng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT