Trực giác của hai anh em Thuận Tử với nhóc Mập rất lợi hại, vừa rồi bọn họ đã đi quanh ruộng lúa, đi ra bờ suối hái thử nhưng không có nhiều, cuối cùng là nhờ Khê Bảo dẫn bọn họ đi đến chân núi ở phía sau nhà Vân Nha, lúc này cả bọn mới tìm thấy rau tươi ngon để hái.
Từ sau khi ông A Vượng mất, Vân Nha rời khỏi thôn, căn nhà càng lúc càng âm u rách nát, trong thôn có rất nhiều người lên núi đều tránh lên bằng đường này.
Trong cái rổ tre tinh xảo đã chất đầy những cọng lá ngải tươi ngon, Khê Bảo ngồi xuống tảng đá ven đường, quay mặt nhìn về sườn núi, nhìn căn nhà cỏ tranh rách nát ở dưới chân núi, lòng cô bé thấy hơi khổ sở.
Cô bé nhớ bạn thân Vân Nha của mình.
Vân Nha rời khỏi thôn lâu rồi, không biết chị ấy sống cạnh cha mẹ ruột đã quen chưa.
Lúc này, ở ga tàu Đồng Thành chật chội đông đúc, một người phụ nữ trẻ tuổi mày rậm mắt to tay bế một đứa bé, trên vai đeo không ít túi to túi nhỏ, ngoái đầu nhìn về phía một cô bé tầm bảy, tám tuổi, làn da đen nhẻm nhưng ngũ quan đoan chính, đôi mắt trong veo, nói: “Trình Tiểu Vân, con đừng đi xa, tàu lửa sắp chạy rồi!”
Cô bé đáp lời mẹ, sau đó vội chạy về phía người phụ nữ trẻ kia, thuận tiện nhận lấy cái túi to trong tay của cô ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play