Không chờ Tần Ngữ Quân ngồi ngay ngắn trên ghế phụ thì Cố Vệ Gia đã giẫm chân ga, chiếc xe vọt đi nhanh như chớp.
“Sao em mua nhiều đồ quá vậy?” Cố Vệ Gia nhìn thoáng qua khoang xe, trên ghế ngồi chấy đầy quần áo, đồ ăn, đồ chơi, màu hồng, xanh, vàng, tím có đủ, là màu mà mấy bé gái yêu thích.
Tần Ngữ Quân cười nói: “Ừm, em mua cho Khê Bảo đấy.”
Đôi mắt Cố Vệ Gia hơi lóe lên, tuy rằng mấy năm nay anh ít về nhà nhưng cũng có nghe về quan hệ giữa Ngữ Quân và Hạo Hạo.
Anh cứ nghĩ Ngữ Quân không thích con nít, nhưng bây giờ xem ra là không phải.
Anh nhớ lại cặp mắt của cô bé, nó giống hệt như đôi mắt của Ngữ Quân, với lại nhìn dáng dấp của cô bé trông rất quen.
Giống ai nhỉ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play