Trong thôn hầu như đều nuôi thả con nít, nhất là bé gái tầm sáu, bảy tuổi đã bắt đầu phụ giúp người lớn những việc vừa sức.
Tuy rằng Vân Tố Thanh và Lưu Xuân Phương cũng rất thương Khê Bảo, nhưng vẫn nhờ cô bé giúp việc trong nhà. Còn chuyện chơi đùa cùng cô bé ư, chao ôi, làm gì có thời gian rảnh kia chứ.
Cho nên lần nào Tần Ngữ Quân nói muốn dẫn Khê Bảo đến huyện An chơi, họ đều vui vẻ đồng ý.
Dạo gần đây Vân Tố Thanh đã giao toàn quyền quản lý cửa hàng mứt hoa quả cho hai chị dâu, còn cô thì rảnh tay rảnh chân tập trung nghiên cứu một vài món xào.
Cô kể cho cả nhà nghe chuyện mình sẽ hợp tác mở quán ăn ở trên tỉnh với Lâm Uyển Hoa và Kha Bảo Cầm, Lưu Xuân Phương nghe con gái nói thì thấy hơi lo lắng: “Con đi xa nhà như vậy, nếu như xảy ra chuyện gì sao cả nhà biết được chứ?”
Có câu con đi ngàn dặm dặm mẹ lo ngàn ngày, dù sao Vân Tố Thanh cũng là phận nữ chân yếu tay mềm, đương nhiên hai ông bà sẽ lo lắng cho cô nhiều hơn.
“Cha mẹ chỉ cần con bình an là được, tiền kiếm ít một chút cũng chẳng sao.” Vân Thụ Hoài nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play