Vân Thanh Sam cười thầm trong bụng nhưng nét mặt vẫn rất nghiêm túc: “Thằng Ba, thằng Bốn mải chơi không để ý trông chừng em, đó là lỗi của nó, nhưng bản thân cháu cũng sai, biết rõ người lớn không cho cháu ra suối chơi, nhưng cháu lại không biết tự bảo vệ bản thân, làm các anh cũng bị phạt lây, cháu nói xem cháu có đáng bị phạt không?”
Vân Thanh Sam không nghĩ rằng có thể lấy cớ Khê Bảo còn nhỏ mà trốn tránh trách nhiệm.
Con cháu nhà họ Vân có thể không cần quá ưu tú, nhưng phải có đạo đức và trách nhiệm.
Anh ấy thương Khê Bảo thật lòng, yêu chiều cô bé như con gái, nhưng dù vậy cũng sẽ không nuông chiều cô bé quá mức cho phép.
Cần phải dạy cô bé biết phân biệt đúng sai, trách nhiệm của ai người nấy gánh, nếu sai thì phải chịu trách nhiệm với lỗi lầm của mình.
Khê Bảo nhìn Vân Dịch Trình bị đánh đau đến nhe răng trợn mắt, rồi nhìn sang khóe mắt ửng đỏ của Vân Dịch Thần, trong lòng khó chịu lắm, cô bé lấy hết can đảm xòe bàn tay ra: “Cậu ơi, là lỗi của Khê Bảo, cậu đánh cháu đi.”
Cô bé nghĩ ngợi một chút rồi nhỏ giọng thương lượng với anh ấy: “Cậu có thể đánh nhẹ một chút được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play