Nói tới đây hốc mắt cô bé đỏ ửng, đưa tay lau mặt nhưng lại làm khuôn mặt dính đầy bùn đất lem luốc, trông cứ như cô bé đang rất sợ hãi.
“Được rồi, khóc cái gì mà khóc, còn khóc nữa tao đánh mày bây giờ!” A Nhân uy h·iếp một câu, rồi cũng không nghĩ nhiều, dù sao thì cũng chỉ là một đứa con nít mới năm tuổi, đi vào chỗ tối chắc chắn sẽ sợ hãi.
Nhìn thấy cô bé trèo lên xe, A Nhân nghĩ một hồi rồi không khóa cửa xe lại, chỉ ra lệnh cho mấy đứa nhỏ: “Đứa nào còn đau bụng thì cứ đi ra bên cạnh, tao nhìn tụi mày đó, nếu tụi mày dám chạy trốn lên núi coi chừng bị sói ăn thịt đấy, tới lúc đó không ai cứu được tụi mày đâu! Nghe đi, tiếng tru kia là của sói đấy, tụi nó thịt ăn thịt con nít nhất.”
Đứa bé tên Vương Kỳ đang ngồi trong góc xe lập tức ôm bụng khóc to, hôm nay thằng bé đã đi ngoài mấy lần rồi, ngồi lâu đến mức chân mềm nhũn, nếu như sói đến, thằng bé chạy không nổi thì sao đây?
Nghe gã nói vậy, Vạn Tiểu Bảo hai bé gái cũng bị đau bụng khác đã bắt đầu thút thít.
A Nhân đứng bên ngoài nghe lũ trẻ con khóc la, lập tức cười thầm, con nít đúng là con nít, vừa hù một cái đã sợ mất mật!
Cũng không biết Đại Cương ngu xuẩn kia căng thẳng cái gì, cứ bắt gã phải xuống xe trông chừng đám con nít, tụi nó chạy đi đâu được chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play