An Mặc từ từ hé mắt, nhìn thấy chị bé có đôi mắt to trong veo, làn da trắng nõn nà đang nhìn mình, cậu bé mấp máy đôi môi khô khốc, rặn ra một chữ: “Tay đau.”
Vừa nãy bị đánh cậu bé vô thức đưa tay ôm đầu, bộ đồ mặc trên người không quá dày làm cánh tay múp míp của cậu bé bị roi quật đến sưng tấy lên.
Vạn Tiểu Bảo nhanh chóng đỡ cậu bé ngồi dậy, Khê Bảo cầm chén, dùng góc áo lau sạch cái thìa đầy dầu mỡ đen thui, sau đó múc từng muỗng cháo đút cho An Mặc.
Xế chiều, đám con nít bị nhốt trong phòng vừa mệt vừa buồn ngủ, ăn xong xuôi cả đám lần lượt đi ngủ, đến tận khi tiếng sấm sét vang lên, Khê Bảo mới giật mình thức dậy, trên đầu vang lên tiếng lộp bộp lộp bộp, là tiếng mưa đập lên mái ngói.
Bên ngoài trời đang mưa.
Lúc này cửa bỗng mở ra, có ba người đàn ông lao vào, giận dữ quát mắng đánh thức đám con nít dậy.
“Đứng dậy hết đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play