Phòng Vân Thanh Dương đang ở mới xây gần đây, còn chưa kịp kéo dây điện, trong phòng đốt đèn dầu, ánh sáng tù mù.
Nhưng không ảnh hưởng đến việc Vân Thanh Sam thấy rõ mồn một vết sẹo đáng sợ trên người Vân Thanh Dương.
Vết sẹo kia từ phần eo trước bụng kéo dài ra sau lưng, lúc này miệng vết thương trên bụng vốn đã kết vảy lại rỉ máu ra ngoài.
Vân Thanh Sam cầm theo một cái rổ hình vuông đi vào phòng, trong rổ để một tấm vải bông đỏ nhạt, Vân Thanh Dương liếc mắt một cái, đồ của phụ nữ, cũng khó cho anh Ba cầm nó mà không thấy ngại.
Rồi thấy Vân Thanh Sam đặt cái rổ vuông lên bàn, mở miếng bông màu hồng nhạt ra, bên trong có đầy đủ thuốc nước trị thương, bột cầm máu, băng gạc, băng keo,… nhìn số lượng không ít, đủ dùng một thời gian.
“Ngồi xuống, anh bôi thuốc cho em.” Vân Thanh Sam thuần thục đổ nước thuốc ra lau miệng vết thương cho em trai, rắc thuốc bột lên, rồi lại lấy sấp bông màu đỏ quấn một vòng quanh hông em trai, trông cũng ra hình ra dáng.
Vân Thanh Dương tò mò hỏi: “Nhà mình cũng trữ đầy đủ thuốc trị thương ghê nhỉ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT