Thấy đôi mắt của anh Ba tinh như cáo già đã bắt đầu lia về phía này, Vân Thanh Dương vội vàng nói: “Con bắt được kẻ ăn hiếp chị Bốn rồi, trời cũng đã tối, ban đêm lạnh lẽo, để tụi nhỏ đứng hứng sương bên ngoài không tốt đâu, về nhà đã rồi nói.”
Vân Thụ Hoài gật đầu, ông thấy cái mũi nhỏ của Khê Bảo đã lạnh đến đỏ bừng rồi.
Lúc đoàn người nhà Vân về đến nhà thì trời đã hoàn toàn tối mịt.
Dưới bóng đèn điện leo lét trong nhà.
Trịnh Sơ Mai với Lâm Trân mang quà tết về ngoại đã về từ chiều, lúc này đang phụ Từ Văn Lị và Lưu Xuân Phương nấu trà gừng cho cả nhà.
Mấy ngày nay cứ đến tối là trời lại đổ sương, thời tiết lạnh lẽo, người lớn con nít mỗi người uống một ly trà gừng xong mới thấy cơ thể ấm trở lại.
Khê Bảo bóp mũi hớp mấy ngụm trà gừng, sau đó lon ton chạy đến bên cạnh Vân Thanh Tùng, lắc lư bàn tay to của anh ấy: “Cậu Cả ơi, Nhóc Lớn bị chú xấu xa kia làm bị thương rồi, cậu chữa cho nó đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT