Lâm Sấm ôm đầu bò dậy, gã thấy đầu óc xây xẩm bèn lắc khẽ lắc đầu hai cái, sau đó thấy bên cạnh Vân Tố Thanh có thêm một đứa con nít, và một… Con chó lớn?
Cũng không trách gã không nhìn ra Nhóc Lớn.
Bây giờ cũng đã gần năm giờ chiều, sắc trời bắt đầu tối, mà ở trong rừng lại càng tối hơn nữa, cơ thể Nhóc Lớn cũng chỉ hơn mấy con chó trưởng thành trong thôn một chút mà thôi, Lâm Sấm sao ngờ được nó là một con hổ cơ chứ.
Gã ta cười khẩy, gào lên: “Vân Tố Thanh, mày tưởng thêm một đứa con nít và một con chó ngu ngốc là cứu được mày à?”
Nhóc Lớn:???
Khê Bảo lập tức chỉ vào Lâm Sấm, rồi tố cáo với Nhóc Lớn: “Nhóc Lớn, chú ta mắng mày là chó ngu kìa!”
Nhóc Lớn: “┗|`O′|┛ Gào, gầm ~~”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT