Nhìn thấy Khê Bảo bỗng dưng khóc lóc ầm ĩ, Vân Dịch Lương luống cuống tay chân, ngơ ngác hỏi: “Không phải cô Bốn lên thị trấn bán mứt sao, có thể xảy ra chuyện gì được?”
Vân Dịch Bằng nghe vậy thì thoáng thấy bất an, vì cậu ấy nghe người lớn kể nhiều chuyện về Khê Bảo hơn các em, dường như trên người Khê Bảo có một bí mật nào đó.
Cậu ấy nhớ đến cái lần cô bé nói A Trình bị rắn đuổi, sau đó bọn họ đã gặp rắn thật…
“Là thật! Có người xấu muốn ức hiếp mẹ!” Nước mắt lăn dài trên khuôn mặt Khê Bảo, cô bé cau chặt mày, nói : “Ở chỗ có rất nhiều cây vải!”
Rừng vải kia thuộc về thôn họ, lần trước Vân Thanh Sam dẫn Đông Tử và Khê Bảo lên thị trấn, Đông Tử đã chỉ vào rừng vải nói với Khê Bảo, chờ đến mùa hè nơi đó sẽ mọc ra rất nhiều vải ăn cực kỳ ngon.
Cô nhóc Khê Bảo tham ăn vừa nghe thấy đồ ăn lập tức nhớ như in.
Vân Dịch Bằng rùng mình, Khê Bảo đã nói như vậy rồi, cộng với chuyện này liên quan đến an toàn của cô Bốn, cậu ấy là anh Cả, lập tức phân công các em: “A Thần, Đông Tử, hai em chạy lên núi tìm cha với hai chú, A Lương, A Trình, anh đạp xe đạp chở các em đi tìm cô Bốn!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play