Lâm Đại Hoa hùng hổ dắt Tam Ni tới, rồi lại cụp đuôi đi về.
Lưu Xuân Phương cũng không thèm cản, dù sao bọn họ mới là người vô lý, với lại lần này Khê Bảo đánh thắng, nếu không bà sẽ không để bọn họ đi dễ vậy đâu.
Bây giờ Lâm Đại Hoa mất mặt trước mặt nhiều người như thế, bà cứ tỏ vẻ rộng lượng một chút, cần gì phải so đo với một đứa con nít đúng không.
“Xuân Phương, chị chê thằng cháu nhà Lâm Đại Hoa làm con rể, vậy chị nhìn thử cháu ngoại tôi xem ưng không? Thằng này còn trẻ, lại khỏe mạnh lắm, chăm chỉ làm việc, thằng bé số khổ, cha mẹ mất từ sớm, Tố Thanh mà lấy nó thì có thể làm chủ gia đình rồi!”
“Ngô Mãn Hương, thằng cháu ngoại nhà bà đã có bốn, năm đứa con rồi con gì, đẻ giỏi ghê! Nếu Tố Thanh mà lấy thằng đó chẳng phải là hầu hạ ăn uống tiêu tiểu cho cả nhà đó à, nghe nói năm đó vợ cháu ngoại bà bệnh nặng mà cũng không được nghỉ ngơi, kết quả làm quần quật đến chết.”
“Nè nè nè, bà đúng là miệng chó không phun được ngà voi, đông con thì sao chứ, nhiều con nhiều phúc! Với lại con vợ của thằng cháu tôi vốn đã ốm yếu lắm bệnh, đâu giống Tố Thanh, sức khỏe tốt thế này, đến lúc đó hai vợ chồng đồng lòng, cuộc sống ngày càng tốt lên.”
“Thím Lưu à, nhà cháu có đứa em họ điều kiện cũng không tệ đâu…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play