Lâm Đại Hoa đang kéo thím Ngô và thím Vương trùng hợp đi ngang qua nhà bà ta lại, tám chuyện trong thôn.
Nhìn thấy Vân Tố Thanh đạp xe lên thị trấn, thím Ngô ghen tỵ nói: “Con gái nhà Xuân Phương đúng là giỏi giang, nghe nói cửa hàng nó mở trên thị trấn làm ăn được lắm, chắc là kiếm được không ít tiền đâu nhỉ?”
Thím Vương cũng ghen tỵ không kém, nhưng ngoài miệng vẫn nói: “Đương nhiên rồi, tay nghề Tố Thanh nấu gì cũng ngon, mấy cái thứ mọc dại đầy trên núi qua tay nó bán ra đắt như gì, lại còn quá chừng người mua, tôi đi ngang qua cửa hàng của nó một lần rồi, đông người chờ mua lắm, đám người thành phố dư tiền quá không có chỗ để tiêu hay sao ấy.”
Lâm Đại Hoa nhổ cái móng tay đang nhai lép nhép trong miệng ra, liếc mắt về phía cổng nhà họ Vân, rồi hạ giọng xuống, nói: “Năng lực gì đâu chứ, nói không chừng là lấy tiền nhà họ Dương mở cửa hàng đó, trước kia cái thằng họ Dương kia mê con đó như điếu đổ, lần này phạm lỗi, kiểu gì cũng phải bồi thường một khoản.”
Biết Lâm Đại Hoa đối đầu với Lưu Xuân Phương không phải ngày một ngày hai, cho nên thím Ngô và thím Vương chỉ nghe thôi chứ không hùa theo.
Thôn Thủy Dương với thôn Tường Vân kế bên nhau, trước kia chung một công xã, sao bọn họ không rõ cái nết của Chu Thái Hoa cho được chứ.
Với cái tính vắt cổ chày ra nước của bà ta, không moi sạch tiền của con trai đã là tốt tính lắm rồi, sao có thể để con mình đưa tiền bồi thường cho Vân Tố Thanh?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play