Lúc mấy đứa nhỏ về đến nhà thì mặt trời đã hơi ngả về phía Tây, Lưu Xuân Phương không nhớ mình đi ra đi vô cửa cổng bao nhiêu lần rồi.
“Tụi con về rồi!”
Còn chưa về tới cổng thì Đông Tử đã hét to.
Lưu Xuân Phương đang đứng trong sân cho gà vịt ăn, nghe tiếng hét của Đông Tử thì tức giận mắng: “Bà thấy mấy đứa xổng ra một cái là không biết đường về đúng không, có biết mấy giờ rồi không, qua bữa trưa cả rồi!”
Ba anh em Vân Dịch Bằng lớn rồi nên đoán được nguyên nhân bà nội giận, lập tức đi dập lửa ngay.
“Nội à, hôm nay tụi cháu đâu có đi chơi, không phải vì tụi cháu thấy nhiều nấm dại với nấm mèo quá, hái miết mà không hết, cho nên mới quên béng giờ giấc sao.” Trước nay Vân Dịch Trình là đứa lanh mồm lanh miệng, định dùng chiêu dỗ ngọt này để đánh trống lảng.
“Nội ơi, cháu đói bụng.” Đông Tử bắt đầu giả vờ tội nghiệp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play