Con hổ nhìn thấy đám con nít chạy về phía mình thì càng phấn khích hơn.
Mặt Vân Dịch Bằng đã tái mét không còn chút máu, nếu cậu ấy gặp hổ một mình thì chỉ chết một mình, nhưng lúc này lại có đông người như vậy, một khi bị con hổ bắt lấy, chỉ còn nước ch.ết chùm!
Tình huống quá nguy cấp, cậu ấy không bò dậy nổi, chỉ còn cách nghẹn ngào hét to với Vân Dịch Lương: “A Lương, mau dẫn các em chạy đi!”
Khê Bảo bị Đông Tử túm chặt nhìn thấy Vân Dịch Bằng bị con hổ đè trên mặt đất, lập tức nổi cáu, cô bé chống nạnh, cất giọng sữa đầy bực tức trách mắng: “Đại Bạch Bạch, mày không được làm hại anh Cả!”
Đông Tử hận không thể bịt miệng Khê Bảo lại, cô nhóc này không biết rằng nếu mở miệng chính là đâm đầu vào chỗ ch.ết.
Cậu bé nhìn anh Cả với đôi mắt đỏ hoe, thấy rõ anh Cả cũng sợ đến mức ứa nước mắt nhưng vẫn không quên kêu họ dắt Khê Bảo chạy đi.
Ngay khi cậu bé muốn kéo Khê Bảo chạy thì con hổ kia đã thả anh Cả ra, lao về phía cậu bé và Khê Bảo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT