Đây cũng là nguyên nhân mà từ đó về sau cô không muốn cho Khê Bảo ra ngoài chơi.
“Không có đâu mẹ, từ cái lần trên người Khê Bảo tỏa ra rất nhiều ánh sáng vàng thì đã không còn bệnh nữa rồi.” Khê Bảo nghĩ đến ánh sáng màu vàng lấp lánh tỏa ra từ người mình ngày hôm đó, cười tủm tỉm làm đôi mắt tròn xoe cong cong.
Nhưng vì những người khác có vẻ không thấy nó nên cô bé chỉ nói với một mình cậu Ba mà thôi.
Vân Tố Thanh giữ con gái lại hỏi cặn kẽ một phen, trong lòng cũng đã có vài suy đoán, có lẽ là vì Khê Bảo có công nhắc nhở nên mới cứu được người dân cả thôn Nam Thủy, có được công đức trong người, nên cô bé không dễ suy yếu như trước.
Một thời gian sau, cửa hàng nhỏ của Vân Tố Thanh đã chuẩn bị ổn thỏa, mặt bằng là do Triệu Đình tìm giúp cô, cô ấy là người thị trấn, có nhiều mối quan hệ cho nên giúp cô ký hợp đồng rất nhanh.
Vị trí cửa hàng không tệ, người qua lại cũng đông đúc, sau khi đốt mấy dây pháo nổ, cửa hàng mứt trái cây nhà họ Vân coi như khai trương.
Vào ngày thứ ba sau khi khai trương, một đơn đặt hàng từ Đồng Thành bay đến cửa hàng mứt trái cây nhà họ Vân, số lượng rất nhiều, mà quan trọng là giá cả cao hơn giá bán hiện tại của Vân Tố Thanh rất nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play