Khác với lúc Tiểu Thạch Đầu ăn viên ăn ngon, lúc đó là tình thế cấp bách, nhất định phải dùng đến công nghệ cao, ít nhất phải đưa cơ thể cậu bé đạt đến ngưỡng tiêu chuẩn, sau này khi bắt đầu mua đồ do hệ thống cung cấp, cậu bé có thể ăn uống tốt rồi, cô không mua viên ăn ngon nữa.
Thím Trần nghe Lê An An nói thì hiểu được ý tốt của cô, lúc này mới chịu nghe lời nghỉ ngơi dưỡng sức cho tốt.
Sau khi Lê An An tiếp quản hai đứa nhỏ, cô mừng rỡ cảm thán: May mà có thể gửi Nha Nha đến nhà trẻ, nếu không một mình cô trông hai đứa là không xoay sở nổi luôn, giờ chỉ trông mỗi mình Tiểu Thạch Đầu làm cô thấy dễ thở hơn nhiều.
Sau khi thím Trần bị bệnh, Lê An An bắt đầu trông trẻ toàn thời gian. Buổi chiều, cô tập cho Tiểu Thạch Đầu cầm bút vẽ, Lê An An lấy ra một tờ giấy lớn và một hộp bút màu sáp. Hình ảnh cô tưởng tượng là Tiểu Thạch Đầu ngoan ngoãn ngồi trong lòng cô, cô nắm tay cậu bé vẽ những đường nét dễ thương lên giấy, ánh nắng chiếu vào hai người, ấm áp, đẹp đẽ.
Không ngờ Tiểu Thạch Đầu lại có sở thích vẽ lên chỗ nào cũng được, ngoại trừ giấy. Cô nắm tay cậu bé mà cậu bé còn giãy giụa, khỏe như trâu! Đúng là không chịu nghe lời!
Nhưng cô lại không dám mạnh tay với cậu bé, tay chân Tiểu Thạch Đầu bé tẹo, cô sợ mình lỡ tay bẻ gãy mất!
Thất bại trong việc xây dựng khung cảnh ấm áp, cô lại bước vào những ngày tháng trông trẻ gà bay chó sủa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT