Sau đó thím Trần đi cất hết số táo còn lại vào chỗ râm mát trong nhà, đây chính là “của báu” đó, bà phải cất cẩn thận mới được!
Ngay cả con trai ruột là đoàn trưởng Viên, bà cũng không định cho ăn, táo vốn đã không nhiều rồi, trong nhà có tận ba đứa nhỏ, đàn ông sức dài vai rộng như nó ăn làm chi!
Lê An An nghe xong ý định của thím Trần thì bật cười, nhưng cô hoàn toàn đồng ý, đoàn trưởng Viên là quân nhân, đầu óc trước nay nghe một nghĩ mười, cho anh nhịn luôn cũng tốt, an toàn!
Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến, ngoài cửa vang lên tiếng mở cửa, đoàn trưởng Viên vắng nhà mấy ngày nay cuối cùng cũng đã lết x.ác về nhà, chỉ là hình tượng không được đẹp cho lắm, râu ria xồm xoàm, quần áo cũng bẩn.
Nhìn gần, trông anh ấy đường hoàng chính trực, lông mày rậm mắt to, vóc dáng cao lớn, đứng yên một chỗ cũng rất ra dáng một người lính, khí thế dữ dội.
“Con mà không về nữa thì là mẹ quên luôn trong nhà còn con đó.” Thím Trần liếc xéo con trai một cái: “Đây là An An, mẹ mời về để phụ mẹ chăm sóc Tiểu Thạch Đầu, con cứ ba ngày hai bữa lại đi huấn luyện, nhà còn không thèm về, may mà bây giờ có An An giúp mẹ một tay.”
“Đây là thằng Hai nhà thím, Viên Tung, cha của Tiểu Thạch Đầu, sau này có việc gì bẩn thỉu nặng nhọc cứ giao cho nó hết, tranh thủ lúc nó ở nhà bắt nó làm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT