Lê An An đạp xe về nhà bằng tốc độ nhanh nhất, cô vừa mãn nguyện vừa vội vã. Nếu phải miêu tả tâm trạng cô lúc này thì rất giống những người đi làm ăn xa nhà, đến ngày tết thì xách túi lớn túi nhỏ về nhà sum vầy, tuy không mãnh liệt đến thế, nhưng cũng tương tự như vậy.
Đi xe đạp rất nhanh, khoảng hơn mười phút đã về đến nhà, trên đường về cô cũng không gặp ai cả.
Lúc Lê An An dỡ bao lớn bao nhỏ xuống xe, Thím Trần đã ngẩn người, cô mua không ít, tay lái bên trái treo lủng lẳng mấy cái túi vải căng phồng, lại còn thêm gần hai ký thịt, mấy khúc xương ống, tay lái bên phải là một cái sọt, trong sọt được lót rơm cẩn thận chất đầy trứng gà, ước chừng cũng phải năm ký. Cái sọt này là do Lê An An đổi từ nhà thím Lý, còn trứng gà là cô mua ở hệ thống, trái nào trái nấy to tròn. Trên yên sau chiếc xe đạp có mấy cây giống được chằng lại bằng dây thừng.
Thím Trần ngẩn ngơ mất một lúc rồi mới vội đi đến giúp cô dỡ hàng xuống: “Khổ thân cháu rồi, sao mua nhiều thế?" Vừa nói vừa vui vẻ bật cười: “Cứ như sắm đồ Tết ấy."
Lê An An nghe vậy cũng thấy hơi ngại. Bệnh nghiện mua sắm nổi lên, gặp cái gì cô cũng muốn mua. Kiếp trước cô cũng vậy, sau này có tiền rồi thì “bệnh” càng ngày càng nặng thêm, ai khổ cũng được chứ cô nhất quyết không chịu khổ, thấy cái gì thích là mua ngay, sợ còn do dự sẽ mất cơ hội, nghĩ bụng, chút tiền cỏn con thôi mà, cô mua được!
Đương nhiên, chỉ cần không vượt quá khả năng kinh tế, Lê An An thấy cũng chẳng có gì đáng trách, chỉ là sở thích mua sắm cỏn con thôi mà.
Lê An An lấy bảy mươi tệ còn lại ra trả cho Thím Trần. Thím Trần nhìn số tiền, rồi nhìn đống đồ kia, vội nói: “Sao thế này được, còn dư nhiều tiền quá vậy, có phải cháu bỏ tiền túi ra không đó, cả mớ này mà có mấy đồng thôi hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT