Một đêm trôi qua, năm giờ sáng hôm sau, mặt trời sáng rực rỡ.
Thời tiết dần nóng lên, mấy hôm nay nhiệt độ không khí đều rất dễ chịu, đúng là xuân về hoa nở. Lê An An nghĩ, hôm nay dù thế nào cô cũng phải lấy đồ trong hệ thống ra mới được, bây giờ có rất nhiều loại rau quả phải trồng gấp bây giờ mới kịp ăn. Tuy rằng trong hệ thống có dung dịch dinh dưỡng cho cây, nhưng cũng không thể trồng trái mùa quá nhiều được.
Sáng sớm, Lê An An làm vội mấy món đơn giản. Sữa bột của Tiểu Thạch Đầu pha thêm “bí quyết” là xong. Sau khi nấu xong bữa sáng thì trong nhà đã không còn thừa lại chút gì nữa, nhưng không sao, lát nữa cô đi ra ngoài một chuyến là sẽ có ngay thôi. Bây giờ cô đã có hơn bốn trăm điểm đồng hành, muốn mua sắm cái gì trong hệ thống cũng thoải mái!
Ăn sáng xong, Lê An An dọn dẹp bát đũa rồi nói với thím Trần: "Thím ơi, cháu đi mua chút thịt, sau đó cháu tranh thủ về thôn một chuyến.” Nói đến đây giọng Lê An An nhỏ hẳn đi, sợ Nha Nha nghe thấy, trẻ con không giữ được mồm miệng, sợ cô bé ra ngoài nói lung tung: “Cháu biết ở thôn có một nhà hồi mùa đông năm trước đã trữ lại không ít táo, tuy để tới bây giờ sẽ hơi héo một chút nhưng mùa này trái cây ít ỏi, với lại mình mua một ít về làm táo nghiền cho Tiểu Thạch Đầu ăn, cháu tới nhà họ đổi một ít.”
Thím Trần nghe vậy thì mắt sáng lên. Đúng là đâu đâu cũng toàn người tài, táo mà có thể để được lâu như vậy sao. Mà nói đi cũng phải nói lại, đúng là nhờ có “người nhà” như An An , nếu không làm sao bà nghe được tin mật này.
“Vậy thì tốt quá! Tiền nong không thành vấn đề, cháu cứ đổi nhiều vào. Bây giờ nhà mình tận bốn người, không tính thằng Hai, nó không về nhà mình càng được ăn nhiều hơn, cháu xem thấy thứ gì tốt cứ đổi giúp thím, thím đi lấy tiền cho cháu.” Nói rồi bà vội vàng đi vào phòng ngủ lấy tiền và phiếu.
Chỉ một lát sau thím Trần lại nhanh nhẹn đi ra ngoài, bà cầm theo một xấp tiền và xấp phiếu màu sắc rực rỡ, tiền thì khoảng một trăm tệ, còn phiếu thì có phiếu đường, phiếu vải, phiếu thịt các loại. Thím Trần dúi hết vào tay Lê An An rồi dặn: "Cháu xem người ta muốn đổi gì, trừ phiếu thịt ra thì cái gì cũng đổi được, rồi cháu xem có gì không tệ thì cứ đổi thêm, không cần hỏi ý thím làm gì. Sau đó cháu đi mua một ít thịt, lấy chiếc xe đạp kia đi đi, đồ mua về treo lên tay lái ấy, đỡ tốn công xách nặng, mà cháu biết đi xe đạp không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT