Bảo Ý “được” cậu đấm bóp một hồi, chân cô đau đến mức cô chỉ muốn ch.ết quách đi cho rồi, may mắn chỉ đau vài giây rồi hết, bây giờ chân cô đã đỡ hơn nhiều nhưng bắp chân vẫn còn cứng ngắc, cảm giác căng cứng đau đớn vẫn chưa hết hẳn, cô có cảm giác như lấy chân người khác lắp vào người mình, cố lết cái chân què đi mở cửa, cười gượng đáp: “Không có gì đâu chú Chu, chân cháu bị chuột rút, Tiểu Thuật bóp chân giúp cháu, nhưng cậu ấy mạnh tay quá, đau ơi là đau.”
Chu Uẩn Ninh gật đầu, xót thay Bảo Ý, nói: “Cháu đang giai đoạn phát triển chiều cao, chắn là thiếu canxi rồi. Để chú nói với bố mẹ cháu, bảo họ mua canxi cho cháu. Mà thôi, để mai chú lấy một ít ở bệnh viện về cho.”
“Dạ dạ.” Bảo Ý ngoan ngoãn gật đầu.
“Tiểu Thuật đâu?”
“Cậu ấy trong toilet đó chú.”
“Được, vậy hai đứa chơi đi, chú có việc phải ra ngoài một chuyến. Cơm trưa hai đứa tự lo nhé.”
Bảo Ý há miệng muốn hỏi “có phải chú đi tìm cô Tĩnh không” nhưng cuối cùng vẫn không thốt thành lời, chỉ gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT