Làm gì mà giật thót lên như vậy, cậu đáng sợ vậy sao?
Cậu im lặng nhìn cô, nét mặt lạnh lùng, khuôn mặt vẫn lạnh tanh không có tí cảm xúc như bình thường, có vẻ vô cùng xa cách và lạnh nhạt.
Cho nên ở lớp rất ít bạn học trò chuyện với cậu, một phần là vì cậu bị câm, nhưng phần lớn là vì khí chất của cậu.
Hôm nay cậu không mặc đồng phục, các áo hoodie màu đen phối cùng quần jean xanh thẫm, dưới chân là đôi giày thể thao mà Bảo Ý đã tặng vào dịp sinh nhật cậu lần trước, cô còn mua thêm sợi dây giày in hình vịt con, sao nhỏ và quả cherry để tạo điểm nhấn, trông vừa ngầu vừa đẹp.
Bảo Ý nhìn chằm chằm cậu mấy giây, tim đột nhiên đập thình thịch hai nhịp, cô bỗng ngồi bật dậy, vừa nắm tóc vừa chớp chớp mắt: “Cậu làm mình sợ thót cả tim.”
Chu Gia Thuật cười khẩy một tiếng, khua tay hỏi: Làm chuyện gì trái lương tâm à?
“Không thích nghe cậu nói chuyện, tuyệt giao năm phút.” Cô quay đầu đi hướng khác, cố tình không nhìn cậu, cũng không muốn giao tiếp với cậu bằng ngôn ngữ ký hiệu
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT