Chu Gia Thuật khua tay nói: Mình không thấy thế.
Tiếc là cô đã cụp mắt xuống, nên hoàn toàn không thấy cậu nói gì.
Chu Gia Thuật cũng không định nói thêm lần nữa, cậu im lặng kéo tay cô đi sang đường.
Thành phố Nghi Ninh có bốn mùa rõ rệt, mùa thu hiu quạnh, lá vàng rơi lả tả, gió rét thổi vù vù, có vẻ rất cô đơn, đi bộ trên con đường như vậy mang đến cảm giác đầy thê lương.
Vì thế Bảo Ý kéo tay cậu chạy nhanh: “Nhanh lên nhanh lên nhanh lên!”
Chu Gia Thuật không muốn chạy, bèn kéo cô lại, không chịu phối hợp.
Bảo Ý lấy hết sức từ thời bú sữa mẹ ra, giật tay cậu như chơi kéo co: “Đi thôi! Chu Gia Thuật, cậu đừng có cãi lời mình, mình giận đó!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play