Thư Niệm tặng cô một cái liếc mắt đầy cao thâm khó đoán: “Mọi người đều nói vậy, truyền đi từ đâu tớ không biết, dù sao thì vừa rồi chẳng biết ai nói gì trên mấy nhóm chát trong trường, rồi sau đó tất cả bạn học đều biết hết. Vừa rồi còn có bạn ở lớp khác hỏi tớ chuyện này có phải sự thật hay không nữa đấy, lúc đầu tớ còn không dám chắc, nhưng hai người… Hai người đúng là quá quắt mà.”
“Tớ… Không có… Vừa rồi bất cẩn, tớ bước ra còn cậu ấy lỡ giơ chân làm tớ bị vấp… Tớ tới kỳ kinh nguyệt nên trong người hơi khó chịu, là chân cậu ấy dài quá, nên tớ… Tớ bất cẩn bị ngã! Sau đó cậu ấy gõ chữ nói chuyện với tớ, cái rồi tớ quên đứng dậy luôn.”
Thư Niệm bày ra vẻ mặt “tớ hiểu tớ hiểu”, gật đầu như gà con mổ thóc: “Hiểu hiểu hiểu, tớ hiểu.” Cô ấy đưa tay lên miệng làm động tác kéo khóa, còn không quên nhắc nhở: “Nhưng người khác có đồn thì không liên quan tới tớ nhé, vừa rồi hai cậu ngồi phía sau, có vài người ló đầu thăm dò đó.”
Bảo Ý: “…” Thôi xong, cô tiêu đời rồi.
Cô và Thư Niệm đi chung chuyến xe buýt số 12, Bảo Ý xuống xe ở trạm đường Minh Quế, còn Thư Niệm phải ngồi hai trạm nữa mới đến nhà.
Trong nhà không có ai, cô thay bộ đồ mặc nhà thoải mái, mang bộ đồ đồng phục dính bẩn đi ngâm, sau đó xuống lầu mua mì xào ăn tối.
Trong group lớp đang xôn xao chia sẻ ảnh chụp ngày hôm nay, ra sức tung ảnh dìm của các bạn học, chờ một lúc Chung Dã Tình cũng đã về đến nhà rồi sao chép hết số ảnh trong camera về điện thoại, thấy các bạn hối quá, cô ấy cũng không thèm chỉnh sửa mà gửi hết vào trong group lớp, hại cả lớp liên tục kêu rên điện thoại hết dung lượng, nhưng vẫn ào ào lưu lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play