Lúc Bảo Ý quay lại đã điều chỉnh được cảm xúc, cũng đã lau khô nước mắt, chỉ là vành mắt hơi ửng đỏ, nếu không quan sát kỹ sẽ không nhìn thấy.
Nhưng Chu Gia Thuật quá hiểu cô, cậu vừa liếc nhìn cô một cái đã hỏi ngay: Cậu sao vậy.
Mỗi lần cậu dùng ngôn ngữ ký hiệu nói chuyện với cô, Bảo Ý đều sẽ cố gắng đáp lại cậu, bởi vì cơ hội có thể đối mặt giao tiếp với cậu không quá nhiều, cô mong những lúc cậu dùng thủ ngữ thay âm thanh giao tiếp với cô, sẽ được đáp lại.
Nhưng lần này Bảo Ý không thèm đáp lời cậu, nghĩ thầm, dù sao trước sau gì bọn họ cũng phải tách ra.
Trước nay cô luôn cho rằng mình rất quan trọng, nhưng với cậu mà nói, có lẽ đây là chuyện gần phải trải qua để trưởng thành, cậu lợi hại như vậy, có lẽ đã sớm sẵn sàng làm quen bạn mới… Hoặc là chuẩn bị tỏ tình với người trong lòng.
Bảo Ý lắc đầu, im lặng vài giây, nhưng vẫn không đành lòng ngó lơ cậu, bèn nói: “Không có gì đâu, chỉ là thấy hơi khó chịu. Lại đúng lúc vận đen đeo bám, có một cậu bạn va phải mình, cả người ướt đẫm nước canh, Từ Hành Tri lại rắc rối hết chỗ nói.”
Cô vẫn lải nhải như ngày thường, sau đó liên tục nhét đồ ăn vào trong miệng, còn không quên giả vờ vui vẻ thúc giục cậu: “Cậu cũng ăn mau đi, mình thấy lớp trưởng hối trong group lớp rồi đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT