Cô cảm thấy có gì đó không đúng, trong lòng như có một cái hố lớn không thể lấp đầy. Tại sao Chu Gia Thuật không thể hôn cô hai mươi tư tiếng một ngày? Suy nghĩ hoang đường này cứ vờn quanh trong đầu cô, khiến cô cảm thấy bồn chồn và tức giận vì cậu xa cô, dù chỉ một chút. Lúc cô giữ cậu, thì cậu lại giận.
Bảo Ý cũng giận, đôi mắt ướt sũng trợn trừng nhìn cậu, cảm thấy cậu đã thay đổi, cậu không thích cô nữa.
Họ mới yêu nhau bao lâu đâu, thế mà cậu bắt đầu hết thích cô rồi.
Bảo Ý tức giận cắn cậu một cái, rồi cuối cùng lại không nỡ, vì thế vừa cắn vừa mút cậu.
Cả người cậu cứng đờ, lại đẩy cô ra.
Họ cứ giằng co như vậy, thời gian lúc thì dài lúc lại ngắn ngủi, sau khi uống say con người mất cảm giác về thời gian, không còn bị lý trí kiểm soát, tất cả đều là hành động bản năng, vì cô thích cậu nên mới muốn dính lấy cậu, cứ dính, cứ quấn, cứ dán lên người cậu.
Nhưng dù thế nào cô vẫn có cảm giác không đủ, thế là càng lúc càng thấy sốt ruột.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT