Bảo Ý tiếp tục: “Nhưng mỗi lần thấy cậu lặng lẽ ngồi một mình trong góc, mình lại rất buồn. Tình yêu sẽ sinh ra lòng chiếm hữu, nhưng vượt qua được lòng chiếm hữu vẫn là tình yêu. Mình sẽ yêu cậu mãi mãi, đồng nghĩa với việc không bao giờ thấy thỏa mãn, quá trình này không lãng mạn chút nào, nhưng điều đó không quan trọng. Chúng ta đã ở bên nhau mười tám năm, sắp mười chín năm rồi, không một người ngoài nào hiểu cách yêu thương, ở chung hơn hai chúng ta được.”
Chu Gia Thuật ôm cô.
Một lát sau, Bảo Ý lại nhìn cậu bằng ánh mắt kiêu ngạo: “Vừa rồi mình cảm giác như được một nhà văn nổi tiếng nhập vào ấy.” Sau đó cô tự luyến hai giây, cảm thán: “Thảo nào ngữ văn mình thi được tận 133 điểm.”
Nghe nói đây là điểm thi văn cao nhất của trường họ.
Chu Gia Thuật: “...”
Y hệt như học sinh tiểu học chờ khen ngợi vậy.
Một học sinh tiểu học vừa đàm luận về lý thuyết biện chứng của tình yêu và lòng chiếm hữu, sau đó nhanh chóng lộ nguyên hình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play